Nhật kí giao tiếp (Phần 1)

Tuân là người thuần hướng nội nhưng lại làm việc trong một môi trường hướng ngoại, đòi hỏi phải thật cởi mở và giao tiếp tốt. Do đó có rất nhiều tình huống dở khóc dở cười đã xảy ra mà mình không biết phải phản ứng lại thế nào. “Nhật ký giao tiếp” là một ghi chép nhỏ của mình về những tình huống như thế. Tùy vào hoàn cảnh, đối tượng và mục đích của cuộc trò chuyện, ta sẽ có các cách trả lời khác nhau.

  • … mà cũng … cơ á, chỉ đến thế thôi á…
  1. Có những câu hỏi đột ngột gây sự giữa chốn đông người, cách PƯ hay nhất là cười mỉm 1 cái.
  2. Tớ cũng là con người mà/ Em cũng là con người mà.
  3. (Cười) Cháu vẫn còn phải học hỏi nhiều lắm ạ.
  • Béo như con lợn
  1. Cậu đang so tớ với cậu đó à? Vì cậu gầy nhom nên tớ bếu là đúng rồi!
  2. Béo một cách nổi bật đúng ko? =)))) haha
  3. Em thích thế =)))
  4. Ăn thịt phải có chút mỡ mới ngon =)))
  • Bó tay, mấy cái đơn giản thế cũng không biết
  1. May có cậu biết nên nói với tớ đấy, chứ tớ gặp nhiều đứa ko biết lắm rồi (khen nó 1 cái).
  2. Ù uây, trông vậy mà giỏi nha, cái thứ này cũng biết! (lầy)
  3. Giờ thì biết rồi đó =)))))
  • Bao giờ mới có người yêu hả mày?
  1. Tui cũng mong lắm chứ bộ!
  2. Em còn tò mò hơn anh gấp cả vạn lần!
  • … có thích/ biết đá bóng không?
  1. Cháu có thích, nhưng không được nhiều như mọi người thôi.
  2. Em không thích đá bóng, nhưng xem người ta đá cũng vui mà!

 

  • Tuân bao giờ cho cô ăn cỗ?
  • Một ngày đẹp trời cô ạ (ngày lành tháng tốt)
  • Cụ thể là bao giờ?
  • À, hiện thì chưa xem ngày cô ạ.
  • Vậy là có người yêu rồi
  • Đến chí phèo còn có người yêu nữa là cháu, cô cứ đùa hoài.

 

  • Tuân có người yêu chưa?
  • Sắp cưới rồi cô còn hỏi có ng yêu chưa?
  • Bao giờ cưới?
  • Đến lúc cưới thì biết thôi =))

Mình thích khi trò chuyện nên có chút hài hước, nhờ đó câu trả lời được mượt mà và dễ mến hơn. Trong số hầu hết các tình huống trên, câu trả lời đơn giản chỉ là hỏi-đáp, không nặng về mặt thể hiện quan điểm cá nhân, cái tôi cá tính. Với một số câu bị bí, ta có thể áp dụng cách “Nghi vấn phủ định” hoặc đơn giản là tỏ vẻ ngạc nhiên không thốt nên lời.

  • Chú có quý anh không?
  • … Anh có làm gì để em phải ghét đâu ạ?